|
Em nhớ không, tôi đã hát bài Promise me cho em nghe như một lời hứa rằng tôi sẽ trở về. Bây giờ chỉ còn lại tôi và cánh đồng hoa dại xác xơ, trắng xoá tuyết và lạnh lẽo. Trái tim tôi cũng vậy. Trái tim tôi cũng đã chết theo em rồi.
Hôm nay là ngày sinh nhật của em, em sẽ tròn 19 tuổi nếu như ... Vâng! Nếu như em vẫn còn trên thế gian này. Trong căn phòng nhỏ, bản nhạc vẫn đều đều, da diết như muốn xé nát trái tim tôi. Vẫn là những giai điệu của Promise me, bản nhạc mà cả em và tôi đều rất thích, nhưng hôm nay những thanh âm mờ đục và buồn thảm. Trăng để tang cho em đấy, em có biết không?
Ánh trăng len qua cửa, rót nhẹ vào phòng đưa một chút hơi lạnh của đêm và cả những kỉ niệm tràn về. Tiếng Piano buồn bã và mệt mỏi ngân từng tiếng chậm chạp theo nhịp của bản nhạc. Nếu tôi nhớ không lầm, đã có lần em nói với tôi rằng đã có một người tự thiêu khi nghe bản nhạc này. Lần đó, cả hai đứa đều im lặng một lúc thật lâu.
Hai đứa biết nhau khá lâu, cùng học Guitar, cùng thích nghe nhạc classical, cùng thích nghe nhạc mà tụi bạn vẫn hay nói là "nhạc cổ lỗ". Tuy có cùng chung rất nhiều sở thích nhưng hai đứa lại không bao giờ chịu thừa nhận mình giống nhau. Không bao giờ chịu nói chuyện với nhau đàng hoàng. Nếu em không cãi trước thì cũng là tôi tìm cách để gây. Cứ như vậy, suốt hai năm ròng kể từ ngày biết nhau, những cuộc nói chuyện của tôi và em nếu không phải là bàn về những bản nhạc cổ điển của Strauss, Vivaldi, của Beeth, hay của Mozart thì chắc chắn sẽ là những cuộc tranh luận không có hồi kết về đủ thứ trên đời. Hồi ấy, với bản tính hiếu thắng và một vốn kiến thức cũng tự nhiên cũng kha khá, người chiến thắng trong những cuộc tranh luận ấy thường là tôi. Những lúc đó, em chỉ xí một tiếng thật dài rồi quay mặt đi không thèm nhìn tôi. Nhưng chúng tôi chưa bao giờ giận nhau lâu. Phần vì cả hai đứa đều coi những cuộc khẩu chiến ấy như một góc nhỏ chứa những điều thú vị của cuộc sống của mình, phần vì hai đứa đã hiểu nhau rất rõ. Những ngày em bị ốm, không đi tập Guitar, tôi đã ngồi lặng cả buổi mà không biết làm gì. Cảm giác thiếu một cái gì đó làm cho tôi không thể tập trung vào bản nhạc đang chơi.
Hai năm trôi qua, hai năm với đầy ắp những kỉ niệm vui buồn. Một buổi chiều, tôi đến gặp em, trao cho em 3 bông hồng, và chào tạm biệt trước khi tôi đi học xa. Em đứng lặng trong giây lát, rồi chạy vào nhà. Lát sau em trở ra mang theo một bài hát chép tay với nét chữ nắn nón. Đó là bài Forever. Vậy đó, vậy là tôi xa em. Tôi xa em mà chưa một lần dám nói với em những tình cảm mà tôi giành cho em.
Buổi chiều mùa đông Moscow, trên con đường phủ đầy tuyết, hàng bạch dương đứng chết lặng. Một người bạn gọi điện báo cho tôi biết rằng em đã không còn nữa. Tôi chạy như người điên, rồi gục xuống con đường dẫn ra cánh đồng hoa dại (nơi mà trong thư tôi hứa sẽ đưa em tới). Nụ cười của em nhoè dần trong mắt tôi. Tôi tỉnh lại trong bệnh viện. Em đang ngồi bên cạnh, vẫn nụ cười tinh nghịch với cái lúm đồng tiền nhỏ xíu. Em không nói gì chỉ nhìn tôi và cười. Khi tôi đưa tay ra định nắm lấy tay em thì em mờ dần mờ dần rồi tan biến như những giọt sương mai dưới nắng mặt trời. Suốt cuộc đời tôi, tôi chưa bao giờ biết cảm giác tuyệt vọng. Tôi sẽ không bao giờ biết được cho đến lúc đó. Lúc tôi bất lực nhìn em dần dần tan biến trước mặt tôi như một đám sương khói mờ ảo.
Suốt một tháng sau, bất chấp cái lạnh âm 17 độ của mùa đông Moscow, tôi vẫn lang thang trên những con đường dẫn ra cánh đồng hoa dại. Tôi đi như người điên trong tình trạng say mèm và nước mắt cứ lăn dài. Tôi cho em, khóc cho bản thân tôi. Suốt hai năm quen nhau, tôi chưa bao giờ tôi nói cho em biết những tình cảm của tôi dành cho em. Chưa bao giờ! Những giọt nước mắt muộn màng chỉ làm trái tim tôi thêm nhức nhối. Tôi muốn gào lên, muốn nguyền rủa tất cả, muốn làm một cái gì đó để níu kéo em quay lại. Để tôi nói với em rằng em quan trọng với tôi như thế nào. Để tôi đưa em tới cánh đồng hoa dại để đàn cho em nghe bài Wild Flower mà tôi đã hứa.
Em còn nhớ không, trong bài hát Forever em gửi cho tôi, câu cuối cùng là "Would you wait for me forever". Tôi đã chờ em, tôi đã rất nhớ em nhưng tại sao em lại ra đi mà không chờ tôi trở về.
Em nhớ không, tôi đã hát bài Promise me cho em nghe như một lời hứa rằng tôi sẽ trở về. Bây giờ chỉ còn lại tôi và cánh đồng hoa dại xác xơ, trắng xoá tuyết và lạnh lẽo. Trái tim tôi cũng vậy. Trái tim tôi cũng đã chết theo em rồi.
When I go away I'll miss you And I will be thinkin' of you Every night and day just
Promise me, you'll wait for me Cause I'll be savin' all my love for you And I will be home soon Promise me, you'll wait for me
I need to know you feel the same way too And I'll be home, I'll be home soon
Căn phòng rộng hơn, lạnh lẽo hơn, những bản nhạc em thích lần lượt ngân lên trong nỗi cô đơn và tuyệt vọng của tôi. Tôi trôi theo ánh trăng ngoài cửa sổ, ngoài kia, em đang chờ tôi với nụ cười tinh nghịch năm nào. Hai đứa bắt đầu theo ánh trăng trôi trên những vòm cây, mái nhà, lúc lên cao lúc xà xuống thấp. Đâu đó có một chú mèo hoang giật mình bỏ chạy trước ánh trăng. Dòng sông nhuộm đầy ánh trăng vàng đang rì rào hát ru, lúc dịu êm, lúc cồn cào dậy sóng. Rồi một cơn gió thổi tới đưa em và tôi lên cao, cao mãi, cao mãi cho tới khi tôi không còn thấy em nữa. Bản sonata kết thúc và ngoài cửa sổ mặt trời cũng đã lên cao.
Gần hai năm trôi qua kể từ ngày em rời khỏi thế gian, không ngày nào tôi không nhớ tới em. Có thể đó là một thứ lãng mạn không còn phù hợp trong xã hội ngày nay nữa nhưng các bạn ạ,tôi chưa bao giờ thôi ân hận vì chỉ một lời yêu thương với em mà tôi cũng không dám nói. Để rồi khi em ra đi, tôi vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội nói với em.
Cuộc sống không ngắn ngủi, nhưng nó cũng không dài để bạn lãng phí nó. Nếu bạn yêu thương một ai đó, hãy cho họ biết là họ quan trọng đối với bạn như thế nào. Bởi vì rất có thể một ngày nào đó, khi bạn thức dậy, bạn sẽ không còn được gặp họ nữa. Mãi mãi!
Promise Me Artist(Band):Beverly Craven
You light up another cigarette and I pour the wine It's four o'clock in the morning and it's starting to get light now I'm right where I want to be losing track of time but I wish that it was still last night You look like you're in another world but I can read your mind how can you be so far away lying by my side when I go away I'll miss you and I will be thinking of you every night and day just ...
Promise me you'll wait for me 'cos I'll be saving all my love for you and I will be home soon Promise me you'll wait for me I need to know you feel the same way too and I'll be home, I'll be home soon
When I go away I'll miss you and I will be thinking of you every night and day just ...
Promise me you'll wait for me 'cos I'll be saving all my love for you and I will be home soon Promise me you'll wait for me I need to know you feel the same way too and I'll be home, I'll be home
Promise me you'll wait for me 'cos I'll be saving all my love for you and I will be home soon Promise me you'll wait for me I need to know you feel the same way too and I'll be home, I'll be home soon
Anh châm thêm một điếu thuốc nữa và em rót rượu Đã 4 giờ sáng rồi, trời bắt đầu ló rạng Giờ đây em đang ở ngay nơi mà em muốn, quên hết thời gian Nhưng em vẫn ước mình có thể quay trở lại đêm qua Anh như đang miên man ở một thế giới nào khác Nhưng em có thể đọc thấu tâm can anh Tại sao anh có thể xa cách đến vậy ngay cả khi anh đang nằm bên cạnh em Khi em đi rồi, em sẽ nhớ anh nhiều lắm Và em sẽ nghĩ đến anh cả ngày lẫn đêm Hãy hứa với em anh sẽ đợi em Bởi em sẽ dành trọn tất cả tình yêu cho anh Và em sẽ sớm quay trở về Hứa với em anh sẽ đợi em Em cần biết anh cũng cảm thấy như vậy Em sẽ về nhà em sẽ sớm quay về | |